Nghe đến mấy câu này, U Minh lau vết máu tràn đầy mặt, trong lòng biệt khuất tới cực điểm.
Nếu hắn thật đạt được bảo tàng gì, hiện tại khẳng định âm thầm đắc ý, nhưng hắn cái rắm cũng không được, còn trả cái giá không nhỏ, cho nên lúc này hắn cảm thấy những lời này đặc biết chói tai.
- Các ngươi tin cũng tốt, không tin cũng tốt, nơi này cái gì cũng không có! Ta cũng cái gì cũng không lấy được!
U Minh tức giận mắng một câu, liền xoay người bay đi, xem bộ dáng là còn nghĩ tới tìm kiếm chổ khác thử thời vận.
Nhìn bóng lưng của hắn, mặt Ngô Địch cùng Tây Môn Kỳ hai người lộ vẻ khinh bỉ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây