Đưa mắt nhìn đoàn xe rời khỏi thành, Trần Trầm lề mề đi ăn điểm tâm, sau đó mới mang mọi người đi đến bãi đỗ xe.
Lúc này trong bãi trống trơn, chỉ có ba cỗ xe ngựa nằm lẻ loi trong góc, thủ vệ vô cùng chu đáo cho ngựa ăn, thoạt nhìn cực kỳ cần mẫn.
- Đúng, chính là như vậy, nên thưởng! - Xa xa, Trần Trầm lên tiếng tán dương.
Trương Kỵ bên cạnh ngượng ngùng nhắc:
- Đại ca à, chúng ta đã tiêu hết 1 vạn lượng ở Xuân Phong lâu rồi, không còn như trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây