- - Trần huynh, ngươi nói có kỳ quái không, trên vách núi của Tiểu Long sơn lại có linh chi lớn như vậy, phụ thân ta nói nếu thứ này đem đến thủ đô bán, đoán chừng giá trị bằng mấy cái Trương gia.
Trương Kỵ càng nói càng hưng phấn, bộ dạng vô cùng ngạc nhiên, cứ như không biết là do vận khí mình tốt vậy.
Trần Trầm cố gắng áp chế xúc động muốn đánh chết hắn, nói:
- Quả thật rất kỳ quái, không gì trân quý hơn thứ này, nếu đưa cho ta…
- Trần huynh, không phải là nhờ ngươi chỉ điểm thì ta sao có thể phát hiện được loại bảo vật này, chia cho ngươi một cây là chuyện nên làm. Huống chi, linh chi này có giá trị lớn thế nào đi nữa thì sao có thể vượt qua tình cảm huynh đệ giữa ta và ngươi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây