Trương Kỵ vọt vào Vương gia đại viện, không bao lâu sau mang một thân đầy máu chạy ra.
- Trần huynh, may mắn không làm nhục sứ mệnh.
- Chúng ta đi đến nhà của ngươi thôi! - Trần Trầm cười nói.
- Ặc… Thế nhưng Vương gia này cũng không thiếu tài vật, nếu như… - Trương Kỵ có hơi ngượng ngùng nói.
- Có vài thứ tài vật mà thôi, cứ để đó đi, nếu đến nhà ngươi chậm, xảy ra biến cố thì cũng không tốt. - Trần Trầm cười hòa nhã, một bộ lão đại rất chăm lo cho đàn em.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây