Cô ta im lặng hai ba giây đồng hồ, hình như là đột nhiên nghĩ đến điều gì, cảm xúc càng kích động hơn.
“Đều do Dung Tiểu Dịch! Nếu không phải thằng oắt đó kéo em đi rừng rậm, làm sao em có thể bị rắn độc cắn bị thương được?”
“Đúng! Đều do thằng oắt đó! Là nó hại em! Vì sao không phải nó bị rắn độc cắn?”
“Vì sao ông trời lại đối xử với em tàn nhẫn như vậy? Mất một chân, làm sao mà em sống được nữa? Em không muốn làm kể tàn tật!”
Thẩm Tư Dạ nghe vậy, cặp mắt đào hoa sau mắt kính nheo lại: “Daisy! Thật sự là em cố ý dẫn Dung Tiểu Dịch vào rừng rậm à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây