“Vậy thì ở một đêm.” Dung Mặc Sâm từ trên ghế salon đứng lên, tầm mắt đảo qua nhìn cô, có thâm ý khác: “Tôi còn có việc, trễ giờ đến nữa, con trai tôi làm phiền Kỷ tiểu thư chú ý.”
Kỷ Thần Hi cũng sắp đến giờ tan việc, nhưng vẫn gật đầu nói: “Được.”
Chờ người đàn ông rời đi, Kỷ Thần Hi cúi đầu nhìn tiểu bảo bảo vẫn ngủ mê man, chỉ thấy khuôn mặt trắng mịn nhỏ bé có bảy tám phần tương tự người đàn ông, hoàn toàn chính là bản sao thu nhỏ in ra.
Chẳng qua tiểu bảo bảo bị bệnh hai bên gò má mang đỏ ửng, nhìn chọc người trìu mến, hoàn toàn không giống cha mình lạnh lùng không hợp nhân tình.
Thấy môi nhỏ của tiểu bảo bảo hơi khô rách, Kỷ Thần Hi lập tức lấy bông gòn chấm chút nước thay bé làm ướt môi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây