Kỷ Thần Hi tưởng tay cô vỗ mạnh: “Dung tiên sinh, có phải tôi vỗ đau anh? Nếu không, tôi nhẹ một chút?”
Dung Mặc Sâm nhíu mày cự tuyệt nói: “Không cần, cô đi ra ngoài, tôi muốn ngủ.”
Kỷ Thần Hi xoa bóp giúp anh là muốn nói với anh đêm nay xin nghỉ đi gặp Kỷ Thắng Sùng lấy di vật ông nội đưa cô, cô ra sức như vậy, tại sao sắc mặt anh càng ngày càng tệ?
Dung Mặc Sâm thấy cô đứng ở bên giường không hề động đậy, tức giận thúc giục: “Sao cô còn không đi?”
Ánh mắt Kỷ Thần Hi nhìn anh, cân nhắc câu từ, chậm rãi mở miệng: “Dung tiên sinh, tôi có việc phải đi ra ngoài một chuyến, cũng không thể ở chỗ anh khoảng ba tiếng?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây