Kỷ Thần Hi mím môi, nhẹ giọng nói: “Ông nội, có một số việc không phải một câu không đành lòng là có thể buông xuống. Từ lúc phát hiện chân tướng, cháu không thể lại cùng anh ấy hòa hảo như lúc ban đầu. Cho nên, ông không cần khuyên cháu nữa.”
“Ông nội biết nó đã gây ra chuyện rất quá đáng, nhưng Tiểu Dịch vô tội, các cháu làm cha mẹ không thể vô trách nhiệm với con của mình như vậy. Sinh nó ra rồi, phải cố gắng cho nó một cuộc sống tốt đẹp, cho nó vui vẻ khỏe mạnh mà lớn lên.”
“Ông nói rất đúng, cho nên cháu dự định...” Kỷ Thần Hi hơi khó xử nói dự định mình quyết định tranh thủ quyền nuôi dưỡng đứa trẻ ra, nhưng vừa lo sợ sức khỏe ông không tốt không chịu nổi, nuốt nửa câu sau trở vào: “Cháu dự định suy xét thêm vài ngày.”
Dung Tông Minh nghe vậy, không khỏi thở dài một hơi: “Thần Hi, cháu từ từ suy nghĩ, không được gấp gáp, Tiểu Dịch biết hai cháu hòa hảo nhất định sẽ rất vui.”
Trong lòng cô, Tiểu Dịch là bất khả xâm phạm, nhưng có lẽ cô sẽ gây ra tổn thương cho nó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây