Chân nhỏ và ngắn chạy quá nhanh, như lúc nào cũng có thể ngã sấp xuống, cậu bé gọi có chút chờ đợi lo lắng.
Kỷ Thần Hi nhìn cậu bé chăm chú, tràn ngập lo lắng cùng ôn nhu: “Tiểu Dịch, chạy chậm một chút.”
Cô vừa vứt lời, Dung Tiểu Dịch đã giống như con bướm nhỏ nhào tới trên người cô, ôm chặt cô: “Mẹ, con rất nhớ mẹ! Thời gian này mẹ bận rộn sao? Tại sao không tới gặp con? Lúc con muốn đi tìm mẹ, thế nhưng cha nói mẹ đang có việc gấp, con không có quấy rầy mẹ, ngay cả điện thoại không dám gọi, con có phải rất ngoan không?”
Cậu bé giống như một cây giáo nhỏ, nói thật nhiều, nhìn thấy cô, cả người đều hoạt bát rất nhiều.
Thì ra Dung Mặc Sâm chính là có lệ lừa gạt Tiểu Dịch sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây