Dung Mặc Sâm từ dưới đất đứng dậy, sau khi đứng vững, không chậm trễ gật đầu lên tiếng trả lời: “Có.”
Kỷ Thần Hi vô cùng lo lắng: “Bị thương chỗ nào, tôi xem!”
Dung Mặc Sâm nắm chặt tay cô, chậm rãi đưa lên đúng vị trí tim mình: “Nơi đây, bị thương rất nặng, bác sĩ Kỷ có thể trị hết không?”
Kỷ Thần Hi ngẩn ra, ý thức được mình bị anh đùa bỡn, thẹn quá hóa giận nói: “Dung Mặc Sâm, anh có phải là có tật xấu hay không? Tôi lo lắng gần chết, anh rảnh rỗi nói đùa?”
Nói xong, cô dùng sức muốn hất tay của anh ra, đáng tiếc anh giữ rất chặt, cô không thể rụt tay về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây