Dung Mặc Sâm khẽ cười, ý cười chưa đến đáy mắt, giọng trầm thấp xuyên thấu lạnh lùng nói: “Lương Xuyên, trí nhớ Daisy tiểu thư hình như không tốt lắm, cậu giúp cô ta nhớ lại một chút.”
“Vâng.” Lục Lương Xuyên được anh chỉ thị, tay bóp cổ Daisy lại chặt hơn.
Daisy cảm giác không khí trong phổi mình bị đè ép mãnh liệt, cảm giác hít thở không thông sắp tử vong như thủy triều bao phủ cô.
Dung Mặc Sâm nghe tiếng hít thở của cô ta trở nên gián đoạn, giơ tay lên làm hành động với Lục Lương Xuyên: “Như thế nào? Bây giờ đã nhớ lại rồi chứ?”
“Tôi đã nói rất rõ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây