Lục Lương Xuyên không trả lời, chỉ lui sang bên cạnh, một thân hình cao lớn lạnh lùng chậm rãi đi tới trước mặt người đàn ông lái xe máy.
Trong tay người đàn ông cầm một cây gậy dò đường màu đen, mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài đen được là phẳng phiu không một nếp nhăn ôm lấy đôi chân dài.
Dưới tọn gàng tóc ngắn là một khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, ngũ quan thâm thúy, mặc dù con ngươi màu đen không có tiêu cự, nhưng khuôn mặt đẹp trai vẫn sắc bén, cả người lộ ra cảm giác áp bách nặng nề.
Dung Mặc Sâm dừng bước cách người đàn ông lái xe máy bốn, năm mét, lạnh lùng nhếch môi mỏng, tạo thành đường cong khiến người ta nhìn mà phát khiếp: “Nói đi, là ai sai mày?”
Sáu chữ lạnh lùng không mang theo nửa phần nhiệt độ, người đàn ông lái xe máy nghe thấy thì đáy lòng run lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây