Kỷ Thần Hi nhìn đôi mắt anh mang lệ khí, tê dại từ trên người anh đứng lên: “Dung tiên sinh, tôi cũng không quấy rầy anh nghỉ ngơi, ngủ ngon!”
Dung Mặc Sâm nhìn cô rất nhanh thoát đi, trong đôi mắt nghi ngờ sâu hơn.
Anh càng ngày càng không hiểu người phụ nữ này rồi.
Kỷ Thần Hi một hơi xông về phòng của mình, đóng cửa lại một khắc kia, nhắm hai mắt, thở dài, cảm thấy mệt lả.
Cô đi tới bên giường, cứ như thế một đầu ngả vào trong chăn, ngay cả một đầu ngón tay cũng không muốn cử động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây