Nghe thấy cô không hề che giấu châm chọc khiêu khích, Dung Mặc Sâm nhíu mày: “Kỷ Thần Hi, em nhất định phải nói chuyện với anh như thế sao?”
“Dung tiên sinh, lời này của anh nói sai rồi, nói thật, tôi hoàn toàn không muốn nói chuyện với anh, cho nên mời anh trở về đi.”
Dung Mặc Sâm nghe thấy ngữ khí lạnh lùng của cô, mấp máy môi mỏng, trầm thấp nói: “Đối với em mà nói, anh không thể tha thứ như vậy sao?”
Bọn họ cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, năm đó anh thật sự là vô ý, ngay từ đầu anh nghĩ lầm cô là quân cờ của người khác, mới có thể không quan tâm sống chết của cô.
“Đúng! Không thể tha thứ!” Kỷ Thần Hi đáp một cách chém đinh chặt sắt, không hề do dự nửa giây, ngữ khí lạnh lẽo như băng: “Trong quan điểm tình yêu của tôi, lừa gạt là chuyện không thể chấp nhận. Huống hồ, anh lừa gạt tôi không phải chuyện nhỏ! Là một cái mạng, là tính mạng của con tôi! Anh có biết bốn năm trong tù tôi đã sống như thế nào không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây