Dung Mặc Sâm đợi vài giây đồng hồ, chậm rãi mở miệng nói về phía cô: “Kỷ Thần Hi, anh biết em ở chỗ này, ra đi. Em bắt nạt mắt anh không nhìn thấy như thế, có phải quá không tử tế hay không?”
Bắt nạt?
Kỷ Thần Hi nghe đến chữ đó, hai tay chống đất, dần dần đứng dậy từ dưới đất, đáy mắt là vẻ lạnh lùng đùa cợt: “Tôi không nói câu nào chính là bắt nạt anh sao, Dung tiên sinh?”
Cô nói từng chữ, từng chữ nói ra đều vô cùng trào phúng.
Dung Mặc Sâm không nhìn thấy biểu cảm trên mặt cô, nhưng có thể nghe ra khàn khàn và khinh miệt trong giọng nói của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây