Kỷ Thần Hi ra khỏi phòng ngủ chính, bước chân nhẹ nhàng đi về phía thư phòng.
Trên hành lang rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân của mình.
Vừa rồi khi Kỷ Thần Hi nói đùa với Dung Mặc Sâm, tâm tình coi như không tệ.
Thế nhưng cách thư phòng càng gần, tâm tình cô lại dần trở nên nặng nề đè nén, như thể có tảng đá lớn cô không nhìn thấy đè lên tim cô, ép cô không thở nổi.
Kỷ Thần Hi dừng ở cửa thư phòng, đưa tay xoa lên cánh cửa, đáy lòng vẫn rất mong đợi đối với bất ngờ mà người đàn ông nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây