Kỷ Thần Hi cảm thấy lời này nghe sao mà qua loa quá: “Anh Thẩm, anh đừng an ủi ta. Thời gian quá vội vàng, tôi cũng chưa kịp mặc thử quần áo khác.”
Thẩm Tư Dạ liếc cô một chút, cười ôn hòa: “Không, tôi nói thật đó, quả thực nhìn rất đẹp.”
Kỷ Thần Hi cũng cười nhún nhún vai: “Dù sao bây giờ cũng không kịp đổi, coi như là anh khen tôi đi.”
“Vốn là khen cô mà.”
Bọn họ anh một lời tôi một câu trò chuyện không bao lâu, chuyến bay quốc tế liền hạ cánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây