Giờ phút này, khi cảm giác được bàn tay nhỏ bé cậu nắm chặt tay mình, tâm tình sôi sục của anh cũng không kìm được bị cậu nhóc tác động.
Mặc dù mắt của Dung Mặc Sâm không nhìn thấy, nhưng thân hình của anh dừng lại, chậm rãi cúi đầu ‘nhìn’ vào chỗ bọn họ nắm tay nhau.
Anh giật giật môi mỏng, trong giọng nói có mấy phần dịu dàng: “Đi thôi.”
“Được ạ!” Dung Tiểu Dịch ngọt ngào lên tiếng, mới đi mấy bước lại quay đầu tri kỷ nói với người đàn ông: “cha, bây giờ chúng ta đi thẳng nha, không hề lệch chút nào cả. Cha cứ yên tâm mà đi thôi, phía trước không hề có chướng ngại vật gì đâu.”
Dung Mặc Sâm nghe giọng sữa ngây thơ mềm nhũn của cậu, như lơ đãng thuận miệng hỏi: “sao vậy, vừa rồi cha không đi thẳng à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây