“Khụ khụ...” Dung Thời Cảnh lại ho khan một lát, thật vất vả mới ngừng ho khan: “Ông nội, cổ họng cháu không thoải mái, chắc không làm phiền hai người chứ?”
“Có phiền đấy, cháu yên tĩnh chút đi, không ai coi cháu là người câm đâu.” Dung Tông Minh mắng anh ta xong, lúc quay đầu nhìn về phía Giang Noãn, lại khôi phục vẻ mặt hòa ái dễ gần hiền lành: “Giang nha đầu, chúng ta tiếp tục trò chuyện đi.”
Giang Noãn vô thức nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, sau đó nói: “dạ, ông nội.”
Đằng trước, Dung Thời Cảnh thấy thái độ ông cụ đối xử với mình và đối xử với Giang Noãn hoàn toàn là một trời một vực, lẩm bẩm nói thầm: “oa, ông cụ này luyện hai gương mặt đúng là lô hỏa thuần thanh mà!”
Dung Tông Minh không thèm để ý đến anh ta, tiếp tục dùng vẻ mặt ôn hòa nói chuyện phiếm với Giang Noãn: “Giang nha đầu, cháu làm việc có vất vả không? Mỗi ngày ngủ có đủ không? Con gái nhất định phải ngủ nhiều chăm sóc sắc đẹp, làn da mới có thể tốt được, da dẻ cũng sáng láng càng xinh đẹp hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây