Chuyện Kỷ Quân Nhã bắt cóc Dung Tiểu Dịch có tên mặt thẹo làm chứng, Dung Mặc Sâm chỉ cần tra được đến trên đầu tên mặt thẹo, cô ta sẽ hết đường chối cãi.
Dù sao Kỷ Quân Nhã là kẻ đầu têu, gánh cái nồi này thay bọn họ cũng không oan uổng.
Thẩm Tư Dạ cười lạnh một tiếng, ngữ khí lãnh đạm lại nguy hiểm: “Cậu thật sự cho rằng Dung Mặc Sâm là đồ ngu không có đầu óc sao? Tôi cho cậu biết, anh ta rất thông minh! Nơi này là Hoa Thành, là địa bàn của anh ta, chỉ cần anh ta muốn, không có chuyện anh ta không tra được.”
Ellen dựa vào lí lẽ biện luận: “Mắt của Dung Mặc Sâm đã bị nổ mù rồi, bây giờ anh ta ốc còn không mang nổi mình ốc, nào còn sức lực điều tra chuyện bắt cóc chứ?”
“Ngu xuẩn! Cậu cho rằng mắt Dung Mặc Sâm bị mù thì sẽ bỏ qua cho bọn cướp bắt cóc con của anh ta, hại anh ta bị thương sao? Cậu sai, sai nặng rồi.” Thẩm Tư Dạ nhíu chặt đôi mày, thở dài một tiếng: “Dung Mặc Sâm là đẳng cấp gì? Chút mánh khoé thông minh vặt này của cậu, thật sự cho rằng anh ta không nhìn ra à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây