Tống Thi Hân lấy ra một cái kéo từ trong hộp thuốc, cúi đầu đang muốn vén chăn của người đàn ông. Dường như Dung Mặc Sâm phát hiện cô ta tới gần, hơi hơi nghiêng người, cảnh giác tránh cô ta.
Anh nghiêng khuôn mặt tuấn tú, gọi một tiếng về phía cuối giường: “Kỷ Thần Hi.”
“Em đây.” Kỷ Thần Hi đi lên phía trước mấy bước, đứng ở bên cạnh Tống Thi Hân: “Dung tiên sinh, sao vậy?”
Dung Mặc Sâm nhíu lông mày, trầm giọng nói với cô: “Em gỡ băng gạc rồi thay thuốc cho anh đi.”
“Hả?” Kỷ Thần Hi ngơ ngác, liếc Tống Thi Hân một chút: “Dung tiên sinh, em có thể giúp một tay, chẳng qua bác sĩ Tống là bác sĩ ngoại khoa chuyên nghiệp, tay nghề của cô ấy có thể tin được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây