Kỷ Thần Hi dùng sức lắc đầu: “Sẽ không! Anh đừng nhụt chí, bây giờ y học tân tiến phát triển như vậy, nhất định sẽ có thể chữa lành mắt anh!”
Dung Mặc Sâm nhẹ nhàng giật nhẹ khóe miệng, dù không nhìn thấy, nhưng anh vẫn có thể nghe ra sự nghẹn ngào trong giọng nói của cô: “Đừng khóc... Anh tin tưởng em... Có thể trị khỏi...”
Nghe anh an ủi, Kỷ Thần Hi khóc càng to hơn: “Thật xin lỗi! Dung Mặc Sâm, thật xin lỗi!”
Nếu như không phải cô để Tiểu Dịch rời khỏi phòng bệnh một mình, bị Kỷ Quân Nhã bắt cóc, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Khiến mắt Dung Mặc Sâm bị thương cũng là trách nhiệm của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây