“Anh...” Dung Mặc Sâm mấp máy môi mỏng khó khăn lên tiếng, tiếng nói khàn khàn, dây thanh quản ở cổ họng chỉ có thể phát ra âm thanh ngắn ngủi: “Làm sao vậy?”
Nghe thấy tiếng nói suy yếu của anh, lúc này mắt Kỷ Thần Hi hiện lên một tầng nước, vì không muốn để người đàn ông phát hiện ra tâm tình biến hóa của cô, cô cố gắng bình tĩnh đáp: “Anh quên rồi sao? Khi ở trong nhà xưởng, quả bom cột vào người Tiểu Dịch đột nhiên nổ tung, khiến anh bị thương.”
Được cô nhắc nhở như vậy, đầu óc hỗn loạn của Dung Mặc Sâm dần dần hiện lên khung cảnh lúc nổ tung.
Cho dù mình bị thương rất nặng, lòng anh vẫn nhớ đến an nguy của con trai: “Tiểu Dịch... Thằng bé có bị thương... Hay không?”
Kỷ Thần Hi lập tức trở đáp: “Anh yên tâm, Tiểu Dịch không có việc gì, thằng bé rất tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây