Kỷ Thần Hi mỉm cười: “Tôi chỉ sự thật, nếu bà không tin, bà có thể gọi điện thoại cho Kỷ Quân Nhã, gọi cô ta trở về hỏi thăm rõ ràng ở trước mặt.”
Cô không có điện thoại di động, không có cách nào liên hệ với Kỷ Quân Nhã, cố ý kích thích Cao Văn Tú chính là hi vọng mượn tay bà ta gọi Kỷ Quân Nhã trở về.
“Đồ sao chổi mày bớt chú ý đến Tiểu Nhã nhà tao đi, tình cảm của nó và Hoài Dật rất tốt đấy!” ánh mắt Cao Văn Tú quét qua người cô, khinh bỉ hừ lạnh nói: “đừng cho rằng tao không biết mày rắp tâm làm gì, mày không thể nhìn Tiểu Nhã nhà tao tìm được người đàn ông tốt chứ gì!”
Nói đến đây, bà ta đột nhiên nghĩ đến điều gì, hai mắt nhìn Kỷ Thần Hi chăm chú, như đang phòng cướp: “đồ sói mắt trắng mày có phải lại muốn đào góc tường Tiểu Nhã nhà tao hay không? Muốn quyến rũ Hoài Dật chia rẽ bọn nó à?”
Kỷ Thần Hi cười lạnh: “Bà suy nghĩ nhiều rồi, chỗ tôi không phải chỗ thu gom rác rưởi ve chai, loại rác không thể thu về như Mạnh Hoài Dật chỉ xứng ở trong thùng rác thôi. Kỷ Quân Nhã muốn thì cho cô ta đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây