“Thế nhưng bên sòng bạc chỉ cho tôi thời gian ba ngày, trong vòng ba ngày nếu tôi không có cách nào trả lại cả vốn lẫn lãi, bọn chúng sẽ chặt tay tôi.”
“Vậy thì để bọn chúng chặt đi, dù sao tay của ông giữ lại cũng không có tác dụng gì!”
“Bà nói gì vậy hả? Tôi là chủ nhà, những món đồ trang sức của bà chẳng phải là tiêu tiền của tôi mà mua à? Tôi cho bà biết, hôm nay bà đồng ý cũng phải cho tôi, không đồng ý cũng phải cho tôi!”
“Kỷ Thắng Sùng, trong đồ trang sức của tôi có mấy món đều là của hồi môn năm đó mang tới từ Cao gia, sao lại thành của ông vậy? Tôi nói cho ông, tôi không thể nào đem tiền phòng thân của tôi đi cho ông trả nợ đánh bạc được! Ông còn muốn đi sòng bạc nữa, vậy chúng ta sẽ ly hôn!”
“Được, ly thì ly, dọa ai vậy? Có điều, những trang sức tiền riêng của bà đều là tài sản sau khi cưới, dù ly hôn cũng có một nửa của tôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây