Kỷ Thần Hi nhìn dáng vẻ này của anh, hô hấp cứng lại, đau lòng đến nỗi gần như đột nhiên ngừng đập.
Cô nhìn người đàn ông cả người chồng chất vết thương, tay cũng không dám đặt lên người anh: “Dung Mặc Sâm, anh tỉnh đi! Tỉnh lại đi! Tiểu Dịch đâu? Anh hãy mau tỉnh dậy nói cho em Tiểu Dịch ở đâu...”
Cô còn chưa nói xong, nước mắt của cô đã tràn mi chảy ra, từng giọt nước mắt rơi xuống trên mặt đất.
Dung Mặc Sâm không chỉ không có chút phản ứng nào đối với câu hỏi của cô, ngay cả hô hấp cũng yếu ớt đến nỗi gần như không cảm giác được, khắp cả người bị phủ kín những vết thương to to nhỏ nhỏ, gần như không tìm thấy chỗ nào da thịt lành lặn.
Nước mắt của Kỷ Thần Hi rơi càng mạnh hơn, cô đưa tay muốn nắm vai anh, thế nhưng tay còn chưa chạm vào quần áo anh đã cứng đờ ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây