Kỷ Thần Hi nhịn đau bắt lấy ống quần hắn lần nữa, tóm rất chặt: “tao hỏi mày Tiểu Dịch ở đâu? Bọn mày làm gì thằng bé rồi? tao có mang tiền đến, bọn mày trả thằng bé lại cho tao.”
“Thằng bé? Mày nói linh tinh gì vậy!”
Một tên lưu manh khác nhìn biểu cảm khẩn trương của cô, cười lạnh một tiếng, thuận miệng nói: “đứa bé mà mày nói đã chết rồi!”
Con ngươi của Kỷ Thần Hi kịch liệt co lại, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, giọng nói khô khốc: “mày, nói cái gì?”
“Tao nói đứa bé đã chết rồi, mày nghe không hiểu sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây