“Thần Hi, cô tỉnh táo một chút. Nếu như Tiểu Dịch chỉ chơi trong bệnh viện, cô gọi cho Dung Mặc Sâm, chẳng phải là chuyện bé xé ra to, để người ta phí công lo lắng sao?” Thẩm Tư Dạ nhìn cô, lấy giọng điệu quan tâm tiếp tục bày mưu tính kế cho cô: “Mỗi ngày Dung Mặc Sâm bận trăm công nghìn việc, ngộ nhỡ chỉ là một trận sợ bóng sợ gió, cô nói cho anh ta biết cũng chỉ lãng phí thời gian và tinh lực của anh ta, cũng sẽ kéo thấp hình tượng của cô trong mắt anh ta.”
Kỷ Thần Hi nào còn quan tâm nhiều như vậy, kiềm chế đôi mắt ẩm ướt: “Tôi không cần hình tượng gì cả, tôi chỉ hy vọng Tiểu Dịch bình an vô sự! Vừa rồi đáng lẽ tôi nên đi ra ngoài mua nước trái cây cùng Tiểu Dịch, như vậy sẽ không xảy ra chuyện này!”
Thẩm Tư Dạ còn định an ủi cô, đúng lúc này, điện thoại di động của anh ta bỗng nhiên nhảy ra tin nhắc wechat.
Cảm giác được điện thoại di động đang chấn động, Kỷ Thần Hi sịt mũi, đưa di động trả lại cho anh: “Anh Thẩm, anh có tin nhắn.”
“Được, tôi xem một chút.” Thẩm Tư Dạ nhận lấy điện thoại di động, ấn mở wechat.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây