Cậu bé dù lanh lợi cũng chỉ là đứa bé, một khi bị bọn buôn người để mắt tới thì sẽ rất khó đào thoát!
Nếu quả thật rơi vào tay bọn buôn người, muốn tìm người trở về sẽ rất khó.
Kỷ Thần Hi càng nghĩ càng thấy đáng sợ, liền vội vươn tay sờ vào túi: “Không được! Tôi phải gọi điện thoại báo cảnh sát!”
Tay cô sờ vào khoảng không, lúc này mới nhớ ra vừa rồi cô đưa điện thoại di động của mình cho Dung Tiểu Dịch cầm đi mua đồ uống.
Đúng rồi! Trong tay Tiểu Dịch có điện thoại di động của cô!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây