Thẩm Tư Dạ ở tầng không cao lắm, nhưng Dung Tiểu Dịch chạy một hơi từ tầng sáu đến bãi đỗ xe tầng hai dưới đất vẫn rất mệt.
Cậu đi xuống bậc thang cuối cùng, một tay ôm nước trái cây, một tay vịn tường, mệt mỏi thở hồng hộc.
Cậu dừng một lát, vừa ngước mắt liền thấy một thân hình đưa lưng về phía cậu, đứng bên cạnh một chiếc xe cách đó không xa.
“Mẹ, rốt cuộc con cũng tìm thấy mẹ rồi!” Dung Tiểu Dịch chớp chớp mắt to, vui vẻ nhấc đôi chân nhỏ bé, nhanh chóng chạy về phía cô ta.
Nhưng mà, cậu còn chưa chạy đến trước mặt thân hình kia, một bóng người đột nhiên xông ra từ bên trong khoảng cách hai chiếc xe bên cạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây