Thẩm Tư Dạ nhìn bóng người nhỏ bé biến mất ở cửa phòng bệnh, nhẹ nhàng nhếch khóe môi: “Dung Mặc Sâm làm cha đơn thân, nhưng lại dạy dỗ con trai rất tốt.”
Kỷ Thần Hi đồng ý nói: “Đúng vậy a, Dung tiên sinh rất biết giáo dục con trai, Tiểu Dịch rất ưu tú trong đám bạn cùng tuổi.”
Không chỉ hiểu chuyện, mà còn rất cẩn thận, về sau lớn lên khẳng định sẽ trở thành người biết quan tâm.
Trong cặp mắt đào hoa của Thẩm Tư Dạ ẩn chứa ý cười, sau vài giây im lặng, anh ta giống như lơ đãng thuận miệng hỏi: “Đúng rồi, mẹ Dung Tiểu Dịch là ai, hình như tôi chưa từng nghe qua. Cô làm điều dưỡng ở Dung gia lâu như vậy, có từng thấy người đó không?”
Sắc mặt Kỷ Thần Hi lập tức cứng lại, rất nhanh lại khôi phục như thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây