Tóc dài lộn xộn xõa tung trên vai, trên váy lễ phục trước người có vết sữa có vết máu, to to nhỏ nhỏ làm bẩn chiếc váy, khiến cô ta tựa như tôm tép nhãi nhép bị người vây xem trong công viên trò chơi, muốn khó xử bao nhiêu thì khó xử bấy nhiêu.
Càng khiến cô ta hậm hực chính là, bây giờ người đang nhìn cô ta lại là Kỷ Thần Hi cô ta ghét nhất căm hận nhất.
Dù Kỷ Thần Hi không biểu lộ ra nét mặt chế giễu cô ta, nhưng Kỷ Quân Nhã cảm thấy dù cô chỉ nhìn thôi, cũng là sự vũ nhục lớn lao đối với nhân cách của mình.
“Kỷ Thần Hi, mày có vẻ mặt gì vậy hả?” Kỷ Quân Nhã thu lại chống trên tường thang máy, đứng thẳng người phẫn nộ trừng cô: “Làm sao? Mày đang cười nhạo tao đấy à?”
Khi cô ta chất vấn Kỷ Thần Hi, cằm hơi hất lên, có thẻ nhìn thấy rõ hai khối giấy nhét vào trong mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây