Dung Mặc Sâm đứng trong nhà bếp, liếc bọn họ một chút, nói tên mấy món Kỷ Thần Hi thích ăn nhất: “Cuối tuần tôi phải dùng đến kỹ thuật nấu ăn rồi, cho nên nhất định phải học cấp tốc, các anh có thể dạy tôi mấy món ăn này trong một tuần hay không? Đương nhiên, không chỉ dạy cách làm, hương vị nhất định phải ngon miệng.”
Nhà bếp rất rộng rãi, diện tích khoảng chừng năm mươi mét vuông, dù ba đầu bếp đứng song song cũng không hề cảm thấy chen chúc.
Một đầu bếp hơi béo trong đó nghe xong lời người đàn ông, đáp lại: “Dung thiếu, kỹ thuật nấu ăn ngoài thiên phú ra, điều quan trọng nhất là cần luyện tập làm nhiều đồ ăn, quen tay hay việc, làm nhiều mới có thể làm tốt.”
Dung Mặc Sâm nhíu mày lại, khuôn mặt đẹp trai tỏ ra lạnh lùng, ngữ khí càng trầm thấp: “Nếu tôi có thời gian quen tay hay việc, cần gì phải trả lương cao mời các anh? Bây giờ các anh chỉ cần nói cho tôi biết là có thể hay không thể? Nếu có thể, chúng ta lập tức bắt đầu. Nếu không thể, các anh lập tức rời đi.”
Lương cao mà người đàn ông nói đến gần như là một năm tiền lương của lãnh đạo bình thường, ba đầu bếp mỗi người mỗi ngày chỉ cần dạy anh hai đến ba giờ, dạy đủ bảy ngày là có thể cầm được tiền thù lao sáu chữ số, tuyệt đối là mức lương trên trời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây