Hộ lý nghe tiếng ho, vội vàng đi tới giường bệnh xem xét tình huống: “Thẩm tiên sinh, ngài thế nào rồi? Có phải có chỗ nào không thoải mái hay không?”
Thẩm Tư Dạ lại khụ một tiếng, yếu ớt trả lời: “Cổ họng của tôi khó chịu… bà giúp tôi… mua mấy quả lê về… nhuận họng…”
Hộ lý nhìn khuôn mặt không chút máu của anh, có hơi chần chờ: “Nếu tôi rời đi thì sẽ không có ai ở lại chiếu cố ngài, nếu không tôi gọi cửa hàng mang tới nhé?”
Thẩm Tư Dạ lắc đầu, kiên trì nói: “Không cần... Tôi thích ăn... lê ở cửa hàng ngay trung tâm thành phố, nơi đó không ship tới… bà mua giúp tôi đi, tôi có việc thì sẽ gọi bác sĩ.”
Hộ lý thấy anh yếu ớt như vậy còn khăng khăng muốn ăn lê, có lẽ là thật sự thích lê nên gật đầu đáp: “Vâng, vậy tôi đi một chút rồi quay lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây