Dung Mặc Sâm ôm lấy eo cô, cúi người thì thầm bên tai cô: “Anh không tắm rửa không ngủ được.”
Kỉ Thần Hi lại huých anh cái nữa, thúc giục: “Vậy anh nhanh đi tắm đi.”
Dung Mặc Sâm không chịu buông tay, thanh âm phát ra từ tính, mê hoặc: “Không bằng chúng ta cùng nhau tắm được không?”
Âm lượng không lớn nhưng phòng bệnh an tĩnh như vậy, bọn họ nói gì người bên cạnh cũng có thể nghe rõ ràng.
Kỷ Thần Hi quẫn bách, xoay đầu, hung hăng trừng anh một cái, đè thấp thanh âm: “Anh đừng nói lớn như vậy có được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây