Dung Mặc Sâm duỗi tay, ngay trước mặt Thẩm Tư Dạ mà ôm lấy Kỉ Thần Hi, kéo cô vào lòng mình: “Thần Hi, em cũng bị thương ở chân, đi, anh mang em đi nằm giường đôi nghỉ ngơi.”
Kỉ Thần Hi nghe anh khoe khoang như vậy, chỉ biết thở dài trong lòng, cô lắc đầu đáp: “Em chưa buồn ngủ, anh Thẩm lại sốt, em hạ nhiệt độ giúp anh ấy.”
“Còn không phải dùng khăn lông lau người cho anh ta sao? một người phụ nữ như em làm chuyện này không tốt lắm đâu. Loại chuyện này vẫn giao cho anh làm đi.”
Kỉ Thần Hi sửng sốt, nửa tin nửa ngờ nhìn anh: “Giao cho anh sao? có được không?”
Anh là thiếu gia sinh ra đã ngậm thìa vàng, đã bao giờ hầu hạ người khác đâu?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây