Dung Mặc Sâm xoay người nhìn ghế salon bên kia, chỉ thấy Dung Tiểu Dịch đang ôm cánh tay Kỷ Thần Hi, nghiêng đầu tựa vào trên người cô, giống như ngủ.
Kỷ Thần Hi đang rón rén cầm lấy chăn bên cạnh, đắp cho cậu bé.
Ngẩng đầu, chẳng biết Dung Mặc Sâm đi tới trước khay trà lúc nào: “Kỷ tiểu...”
“Suỵt!” Kỷ Thần Hi giơ ngón trỏ lên tỏ ý anh không cần nói, cúi đầu nhìn tiểu bảo đang ngủ say bên người, nhẹ giọng nói: “Tiểu Dịch ngủ.”
Dung Mặc Sâm gật đầu: “Vừa vặn, bây giờ tôi đưa nó trở về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây