Anh đứng ở bên ngoài rất lâu, thẳng đến khi trên mái tóc và chân mày đều thấm đẫm sương đêm, anh mới nhấc đôi chân đã đứng đến tê liệt lên, đi theo đường cũ trở về.
Trong phòng ngủ, Kỷ Thần Hi nằm ngủ say trên gối.
Thỉnh thoảng cô lại chẹp chẹp miệng mấy cái, như đang nằm mơ thấy ăn gì ngon.
Dung Mặc Sâm không bật đèn lên, anh mượn ánh trăng yếu ớt lẳng lặng liếc nhìn cô, vẻ mặt dần thả lỏng.
Anh đi tới trước giường lớn, cởi quần áo ra, ôm lấy cô từ sau lưng, ôm chặt cô vào trong ngực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây