Dung Tiểu Dịch nhìn cảnh tượng sấm chớp rền vang bên ngoài, đôi mắt linh lợi chuyển động: “Cha, ông cố nội từng nói, trời mưa lái xe không an toàn, chúng ta chờ mưa tạnh lại đi.”
Mặc dù Kỷ Thần Hi cũng không quá hy vọng muốn đợi thêm cùng Dung Mặc Sâm, nhưng vẫn rất tán thành lời này: “Tiểu Dịch nói đúng, Dung tiên sinh, tôi thấy mưa rất lớn, thời tiết này lái xe tương đối nguy hiểm, không bằng đợi mưa tạnh.”
Dung Mặc Sâm ngước mắt, nhìn ánh sáng bên ngoài, mưa như thác đổ đập trên cửa sổ thuỷ tinh.
Tầm mắt anh từ cửa sổ thủy tinh dời đi, trầm ngâm trả lời: “Vậy thì đợi mưa tạnh.”
Dung Tiểu Dịch nghe nói như vậy vui vẻ so cây kéo với Kỷ Thần Hi, sau đó kéo cô vào phòng khách, vui vẻ hỏi: “Chị, chúng ta xem ti vi hay là nói chuyện phiếm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây