“A, à.” Ánh mắt của Kỷ Thần Hi từ lờ đờ ngái ngủ đến tỉnh táo lại, vô thức giơ mu bàn tay lên lau mép.
Tuy nhiên, bên miệng của cô khô nguyên, không có nước miếng.
Dung Mặc Sâm nhìn vẻ mặt ngây ngốc của cô, giơ tay lên nhéo má cô, cảm thấy từ sau khi yêu đương với anh cô trở nên đáng yêu hơn.
“Ngốc, trêu em thôi.”
Kỷ Thần Hi nhìn ý cười trong mắt anh, trợn mắt lườm anh, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Em ngủ chưa bao giờ chảy nước miếng của.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây