Dung Mặc Sâm lại nhìn chằm chằm vào cô mấy giây, rồi mới xoay người đi về phía cầu thang.
Kỷ Thần Hi nhìn bóng lưng rời đi của anh, chậm rãi giơ tay lên áp lòng bàn tay vào lồng ngực bên trái.
Anh tôn trọng ý kiến của cô không hôn cô nữa, đáng lẽ cô nên thở phào nhẹ nhõm mới đúng, thế nhưng sao trong lòng cô lại cảm thấy mất mác buồn bã?
Chẳng lẽ hôn môi cũng dễ bị nghiện?
Đến khi leo lên giường nằm dài ở trên đó, cô vẫn còn đang suy nghĩ về vấn đề này, nhưng cô trằn trọc trở mình ở trên giường rất lâu, vẫn không tìm được câu trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây