Nghe thấy vậy, Kỷ Thần Hi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thấy anh vẫn chưa chịu ngồi thẳng người dậy, cô mất kiên nhẫn thúc giục: “Anh có thể đứng lên không?”
“Không vội.”
Nghe anh nói chậm rì rì, Kỷ Thần Hi mở to hai mắt nhìn anh: “Dung Tiên Sinh, đừng nói là anh muốn lật lọng đấy nhé? Anh đã nói là tha thứ cho em rồi.”
Lúc nói nửa câu sau, cô hạ thấp âm lượng xuống, mang theo mấy phần oán niệm.
Dung Mặc Sâm thu hết tất cả sự thay đổi trên mặt cô ở trong mắt, anh khẽ nhếch môi mỏng, thong thả nói: “Tha thứ cho em và buông em ra là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây