Kỷ Thần Hi khẽ run, ngay sau đó mặt mày cô cũng vui vẻ lên, nhìn về phía cửa sổ xe: “Tiểu Dịch, em xuất viện rồi?”
“Vâng!” Dung Tiểu Dịch gật đầu, khuôn mặt nhỏ bé hồng phấn tràn đầy nghiêm trang: “Chuyện này cũng muốn cảm ơn chị gái xinh đẹp, nếu như không có chị chăm sóc, chắc chắn em không thể xuất viện sớm như vậy!”
Nhìn biểu tình cậu bé làm như có thật, đáy lòng đang mù khói thất nghiệp cũng giải tán không ít, cô nói: “Những lời này so với bất kỳ khen ngợi chị nhận được đều đáng giá!”
Dung Tiểu Dịch nhìn chiếc hộp cô đang ôm trong ngực, mắt to chợt vụt sáng: “Chị gái xinh đẹp, chị ôm cái hộp lớn định đi đâu?”
Vai Kỷ Thần Hi khẽ run, hời hợt trở về hai chữ: “Về nhà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây