Kỷ Thần Hi có chút xấu hổ, trong lòng cũng có chút cảm giác khó chịu: “Tiểu Dịch ngoan, chờ em lớn lên, chị đã già rồi, mà lại đến lúc đó, em cũng sẽ gặp được người em thích...”
Dung Tiểu Dịch không chờ cô nói hết lời, cánh tay nhỏ đầy thịt ôm eo cô, nhào vào trong lòng cô, giọng sữa ngây thơ ba phần nũng nịu bảy phần hứa hẹn: “chị Thần Hi, em sẽ không để cho chị chờ quá lâu đâu! Ngày nào em cũng sẽ ăn cơm thật ngon, mau chóng lớn lên! Có được không? Có được không ạ?”
Kỷ Thần Hi cúi đầu ôm lấy khuôn mặt nhỏ của cậu, thu biểu cảm tủi thân của cậu vào đáy mắt, trái tim không khỏi vì đó mà nhói một cái.
Cô không cách nào coi nhẹ chờ đợi và khao khát nơi đáy mắt cậu nhóc, thế nhưng lại không có cách nào cho cậu câu trả lời khẳng định, đành phải quay đầu nhìn về phía người đàn ông ngồi ở chỗ đó.
Dung Mặc Sâm nhìn ra bất đắc dĩ trong mắt cô, đứng dậy từ trước giường, hai ba bước đi lên trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây