Dung Mặc Sâm khẽ giật mình, lập tức thề thốt phủ nhận: “... Làm sao có thể? Ánh mắt của cha thật sự kém như vậy sao?”
“Vậy cha cần gì phải quan tâm chuyện chị ấy xem mắt?”
Dung Mặc Sâm ho nhẹ một tiếng: “Không phải cha quan tâm cô ấy, là quan tâm con. Sau này nếu như cô ấy kết hôn sinh con với người đàn ông khác, chẳng mấy chốc sẽ quên con thôi.”
“Mới không đâu! Chị Thần Hi nói, coi như rời khỏi nhà chúng ta, chị ấy cũng sẽ thường xuyên trở về thăm con!”
Dung Mặc Sâm nhíu mày: “cô ấy nói với con lúc nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây