Kỷ Thần Hi nói: “trước đó tôi nợ ân tình của Thẩm tiên sinh, muốn mời anh ấy ăn bữa cơm bày tỏ cảm ơn.”
Dung Mặc Sâm gật đầu, suy nghĩ, cho đề nghị nói: “Thẩm tiên sinh ở nước ngoài lâu dài, chúng ta làm chủ nhà, đúng là nên tiếp đón cho tốt.”
Một câu đã kéo gần khoảng cách giữa bọn họ, lại biến Thẩm Tư Dạ thành người ngoài.
Kỷ Thần Hi lên tiếng: “Tôi cũng nghĩ như vậy, có điều đang suy nghĩ mời anh ấy đi đâu ăn cơm.”
“Thật ra tôi có một nhà hàng có thể giới thiệu cho cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây