Kỷ Thần Hi đi tới trước giường: “Thế nào? Có phải muốn đi nhà vệ sinh hay không?”
Dung Tiểu Dịch hồi tưởng lại chuyện mình mới vừa ở trong phòng rửa tay ngã xuống, không được tự nhiên cong miệng, khuôn mặt nhỏ bé đỏ, mạnh miệng nói: “Không có đâu, chị gần thêm nữa.”
Kỷ Thần Hi hơi khom người, lại nhích lại gần trước mặt cậu bé: “Có phải em muốn nói thầm hay không?”
Dung Tiểu Dịch không trả lời câu hỏi, nhón chân lên tiến tới mặt bên cô, cái miệng nhỏ nhắn phồng lên, nhẹ nhàng thổi lên vết thương nhỏ không đáng kể trên mặt cô, trong miệng còn nói: “Chị gái xinh đẹp, em giúp chị thổi, rất nhanh sẽ tốt.”
Hơi thở trẻ nít nhu hòa thơm mùi sữa, nhẹ nhàng phảng phất ở trên mặt Kỷ Thần Hi, ở gần nhau, Kỷ Thần Hi có thể rõ ràng thấy mặt tiểu bảo bảo đầy thành kính cùng nghiêm túc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây