Dung Mặc Sâm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Dù sao cũng tiện đường với bọn họ, cô ấy vừa vặn lại là điều dưỡng của cháu, đẩy cháu cùng đi rạp chiếu phim thì làm sao?”
Kỷ Thần Hi sợ hai ông cháu bọn họ lại ầm ĩ ở trong phòng, liền vội vàng tiến lên nắm tay vịn xe lăn: “Ông, Dung tiên sinh nói rất đúng, cháu tiện đường đẩy anh ấy đi. Nếu không một mình anh ấy mang theo Tiểu Dịch băng qua đường cũng không an toàn.”
Trình Tuấn Vũ cũng gật gật đầu, mỉm cười nói: “Đúng vậy ông ạ, nhiều người cùng đi cũng náo nhiệt.”
Dung Tông Minh càu nhàu, nhíu lông mày trắng phau: “Ông sợ một lớn một nhỏ bọn họ trở thành hai cái bóng đèn không hiểu phong tình, ảnh hưởng hai đứa hẹn hò.”
“Sẽ không đâu cụ ạ!” Dung Tiểu Dịch mở miệng, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ thái độ với ông cụ: “Cụ cứ yên tâm đi, cha con cháu cam đoan sẽ yên tĩnh, tuyệt đối sẽ không làm phiền chị Thần Hi và chú.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây