“Đúng vậy, từ sau khi từ chức ở bệnh viện, em mãi không tìm thấy công việc phù hợp, may mà có Dung tổng không quan tâm quá khứ của em, em mới có thể ở lại Dung gia.”
Người nào ở đây cũng biết cô đã từng ngồi tù, Kỷ Thần Hi không hề che giấu.
Dung Mặc Sâm nghe trong lời nói của cô có sự cảm kích với mình, khuôn mặt từ khi vào cửa đã căng lên rõ ràng mềm đi không ít.
Anh nhếch môi mỏng, giả vờ giả vịt nhàn nhạt mở miệng nói: “tôi dùng người chỉ nhìn năng lực, ngay cả người hay bắt bẻ như ông cụ cũng công nhận cô, đủ để thấy năng lực xuất chúng của cô.”
Dung Tông Minh nghe vậy, lông mày trắng phau nhíu lại: “Thằng nhóc thúi này, ông bắt bẻ lúc nào hả? Là những thợ xoa bóp cháu tìm quá kém, ngay cả một đầu ngón tay của Thần Hi cũng không sánh nổi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây