Dung Tiểu Dịch khẽ cắn đầu đũa, quay đầu nhìn về phía thím Chu, quai hàm phình lên: “Bà Chu, có phải bà muốn nói cháu trở nên lắm miệng hay không?”
Thím Chu vội vàng xua tay: “Tiểu thiếu niên, ý tôi không phải vậy...”
Không đợi thím Chu giải thích xong, Dung Mặc Sâm đã nói tiếp “Con cũng tự mình hiểu lấy đấy, trong khoảng thời gian này đúng là con ồn ào hơn không ít, cơm cũng không chặn nổi miệng.”
Dung Tiểu Dịch nghe thấy cha mình chế nhạo, đưa tay kéo góc áo Kỷ Thần Hi, đôi mắt to óng ánh nhìn cô: “Chị, chị cũng cho rằng như vậy sao?”
Kỷ Thần Hi đưa tay xoa cái đầu nhỏ của cậu: “Trẻ con hoạt bát một chút mới tốt, chị thích nghe em nói chuyện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây